Lối đá của tuyển Nga khiến người xem thoải mái và tôi có cảm giác họ tận hưởng được tối đa "hương vị quê nhà". Có một cái gì mới mẻ từ đội bóng này mà chúng ta chưa lý giải được.
Xem trận Nga thắng Ai Cập 3-1 rạng sáng 20-6, nhìn cách đá của chủ nhà World Cup 2018, tôi lại lan man nhớ đến lối chơi của đội tuyển Liên Xô ngày trước. Họ cũng không có ngôi sao, như cách người ta tôn vinh ngôi sao Salah của Ai Cập. Họ cũng chơi với cầu thủ đá biên như Samedov chạy cánh phải chuyên tạt bóng cho Dzyuba cao 1,94 m đánh đầu.
Nhưng chính cách chơi giản dị ấy mang lại hiệu quả và đội Nga không chơi bóng xoay quanh một cầu thủ nào. Từng cầu thủ tự tin và tự tại, chơi hết sức trong phạm vi của mình và luôn đặt mục tiêu liên kết với đồng đội lên hàng đầu.
Dzyuba đúng là một chú "gấu Nga" cao to, hơi vụng về và thật thà nhưng đôi khi lại có cách xử lý bóng tinh tế đến khó ngờ. Bàn thắng bằng chân của anh vào lưới Ai Cập là kết quả của những động tác xử lý và sút bóng hết sức tinh tế.
CĐV lớn tuổi của Nga ở thủ đô Moscow xuống đường mừng chiến thắng 3-1 của đội nhà trước Ai Cập trên sân St Petersburg Ảnh: REUTERS
Hình tượng "gấu Nga", vì vậy, không để chỉ sự vụng về hay chỉ biết dùng sức. Nó còn chỉ sự thông minh và bình tĩnh. Nga là đội bóng biết chơi thông minh và bình tĩnh. Cheryshev hay Golovin cùng những hậu vệ lớn tuổi, những tiền vệ xông xáo nhưng không quá trớn tiêu biểu cho lối chơi này.
Có thể nói HLV Cherchesov đã tiếp thu được những tinh hoa của bóng đá Nga có từ thời Liên Xô cũ. Đã từng có một trường phái bóng đá Liên Xô, nơi lối chơi kỹ thuật, đề cao kỹ thuật cá nhân được chấp nhận, nhiều khi tạo nên những ngạc nhiên từ chính những đối thủ Nam Mỹ chuyên chơi kỹ thuật. Cherchesov đang đưa đội tuyển Nga đi về hướng đó, với tốc độ cao hơn và đặc biệt chú trọng tới khâu dứt điểm.
Qua 2 trận, đội Nga đã có hiệu số bàn thắng +7, đứng đầu 32 đội dự VCK World Cup. Tôi không dám đoán đội Nga sẽ vào sâu tới đâu nhưng họ là đội bóng biết ghi bàn, biết ghi nhiều bàn và biết hạn chế tối đa bàn thua.
Lối đá của tuyển Nga khiến người xem thoải mái và tôi có cảm giác họ tận hưởng được tối đa "hương vị quê nhà", không hề bị áp lực khi chơi trên sân nhà. Chơi bóng như một niềm vui, chứ không như một nghĩa vụ, dù là nghĩa vụ quốc gia.
Với 3 bàn thắng, Cheryshev đang dẫn đầu giải "Vua phá lưới" nhưng anh vẫn không hề tỏ ra là một ngôi sao. Những lận đận ở Tây Ban Nha, anh cũng đã quên rồi. Đây là một Cheryshev tinh khôi và tinh tế, một cầu thủ biết giấu năng lực ghi bàn của mình và khiến đối thủ bất ngờ.
Trong một giải đấu như World Cup, vô địch là mục tiêu cao nhất. Nhưng vẫn còn những đội bóng để lại dấu ấn vì lối chơi của mình, vì sự vượt lên chính mình, vì tinh thần tập thể đã làm nên những chiến thắng. Đội Nga là đội bóng như thế. Có thể họ không vô địch nhưng họ chơi bóng rất hay và rất đáng xem.
Có một cái gì mới mẻ từ đội bóng này mà nhất thời chúng ta chưa lý giải được nguyên nhân. Nhưng nó hiện lên một cách tự nhiên trên sân đấu. Tôi chợt nhớ đến truyện ngắn nổi tiếng của văn hào Xô Viết Alekxây Tolstoi "Tính cách Nga". Phải chăng, lối chơi của đội tuyển Nga hôm nay đang làm bật sáng lên tính cách Nga đó?
Tôi yêu đội tuyển Nga, vì tôi yêu nước Nga!